


Nữ ca sĩ Nana thuộc nhóm nhạc After School của Hàn Quốc
----------
Bình luận của chủ nhà :
Danh xưng này không biết từ đâu ra nhưng chắc chắn là thiếu tin cậy. Trên báo chí xứ ta lâu nay vẫn thường có những danh xưng như "ông hoàng", 'bà hoàng", "đệ nhất", v.v.. mà chỉ là do báo chí đưa lên chứ chẳng ai phong tặng. Những danh xưng đó khiến cho người được tặng nếu có tự trọng thì chắc chắn không dám nhận mà người nào có gan dám nhận thì chăc chắn sẽ bị thiên hạ ném đá u đầu. Ngay những danh hiệu từ các cuộc thi có qui mô tổ chức tầm cỡ quốc gia hay quốc tế mà còn bị ăn đá của dư luận nữa là những danh xưng "vô tổ chúc" kia. Như ở trường hợp này, ai công nhận một người nào đó có gương mặt đẹp nhất thế giới. Theo tiêu chí nào vậy ? Và ai thừa nhận nó ? Có thể đó là ý kiến của một người nào đó, một bài báo nào đó thì OK, vì ai cũng có quyền thể hiện quan điểm riêng. Nhưng nếu vậy thì phải nói rõ đó là ý kiến cá nhân, không được mập mờ đánh lận con đen, làm như là đã được sự công nhận của ... Liên hợp quốc.
Thật khó để đánh giá một gương mặt đẹp ? Và càng khó hơn khi tìm sự công nhận của cả cộng đồng. Bởi vì một gương mặt đẹp không chỉ gồm những con số khô khan của những kích thước, những tỉ lệ, dù cho đó là những tỉ lệ vàng. Bao trùm lên những số đo, những tỉ lệ đó phải là thần sắc và hồn vía. Đó chính là CĂI DUYÊN, THẦN THÁI của một con người. Với người Á Đông, người Viêt Nam CÁI DUYÊN càng quan trọng, thậm chí là quan trọng nhất trên gương mặt mỗi người. Ngay cả với thân hình cũng vậy. Sự duyên dáng của ngoại hình, bước đi uyển chuyển, dang đứng thanh tao,...là những tiêu chí quan trọng không kém số đo. CÁI DUYÊN của gương mặt, nét duyên dáng của một người thật khó để thống nhất vì chỉ có thể cảm nhận được bằng "con mắt xanh" của người nhìn, của Ban Giám khảo. Nó chỉ có thể định tính mà không thể dịnh lượng. Tuy vậy thiên hạ vẫn có thể đồng ý với nhau "cô này có duyên, cô kia vô duyên" theo con mắt nhìn chung của những người có cùng nền văn hóa. Nhưng rất tiếc là ngay cả Ban Giám khảo của nhiều cuộc thi sắc đẹp cấp quốc gia vẫn thiếu cặp "mắt xanh" để cảm nhận CÁI DUYÊN mà vẫn chỉ nhìn người qua con số đo "nhân trắc" nên mới có những người đoạt vương miện mà bị dư luận xôn xao nghi hoặc. Bởi vì có những người đẹp sở hữu kích thước, tỉ lệ số đo rất đẹp đúng như chấm điểm của Ban Giám khảo nhưng dư luận vẫn thấy họ không đẹp vì họ thiếu CÁI DUYÊN. Ai cũng thấy họ nói cười gượng gạo, đi đứng như những manequin, nhưng nếu dư luận mà nhận xét không thuận tai thì họ trả lời chanh chua đanh đá chẳng kém ai. Nhiều người đẹp Việt Nam như vậy. Ôi ước gì CÁI NẾT và CÁI ĐẸP không còn phải hằm hè đánh chết nhau trong mỗi con người.
Cả một cuộc thi qui mô diễn ra trong một thời gian dài mà còn nhiều bất đồng như vậy thì làm sao một bài báo có thể phong cho một người nào đó là "gương mặt đẹp nhất" thế gian. Hãy thống nhất với nhau trên nguyên tắc chung như vậy để bình tâm đọc báo và cười mỉm chi.